Tổng hợp các câu chuyện ngắn Công Giáo về Thiên Chúa
27/08/2022
58 lượt xem
Mục Lục
Chúa Giêsu Kitô là một “nhân vật” có thật trong lịch sử, sinh ra ở đất nước Do Thái, không những được ghi chép trong Kinh Thánh, mà còn được sử sách chính thống ghi nhận. Những mẫu chuyện ngắn công giáo về Chúa Giêsu Kitô rất nhiều và dưới đây là tổng hợp những mẩu chuyện ngắn về Chúa.
Chuyện ngắn công giáo về Chúa Giêsu Kitô
Lá thư của Chúa Giêsu
Con yêu dấu,
Khi con thức dậy sáng nay, Cha nhìn con và hy vọng con nói chuyện với con, dù chỉ là vài lời xin ý kiến Cha về điều gì đó tốt đẹp xảy ra trong đời con hôm qua, nhưng Cha thấy con quá bận rộn tìm đồ mặc đi làm hoặc đi học.
Cha lại phải chờ đợi con. Khi con lăng xăng trong nhà, Cha biết chỉ còn vài phút cho con chào mọi người, nhưng con QUÁ BẬN RỘN. Cha thấy con cũng bồn chồn.
Cha nghĩ con muốn nói chuyện với Cha, nhưng con lại nghe ĐT riêng. Cha theo doi bước chân khi con đến trường hoặc đi làm. Cha kiên nhẫn chờ con hết ngày này qua ngày khác. Với ác hoạt động của con, Cha đoán con quá bận rộn nện không có giờ nói chuyện với Cha.
Cha biết rằng trườc khi con an trưa, con cứ nhìn quanh, có thể con thấy lúng lúng túng khi muốn nói chuyện với Cha rằg tại sao con không cúi đầu. Con nhìn ba bốn bàn bên cạnh, con thấy một số người nói vài lời ngắn gọn trước khi ăn, nhưng không phải như vậy. Sự thật là vậy. Vẫn còn thời gian. Cha hy vọng con sẽ nói chuyện với Cha.
Con về nhà và và hình như có nhiều việc con phải làm. Làm xong vài việc, con lại bật tivi hoặc internet. Cha không biết con thích tivi hay máy tính hay không, nhưng Cha thấy con dành nhiều thời gian ngồi trên máy vi tính, có thể con không nghĩ những người xung quanh đang cần gì ở con.
Cha lại kiên nhẫn chờ con xem tivi và ăn tối, nhưng con vẫn không nói gì với Cha.
Lúc đi ngủ, Cha đoán con đã mỏi mệt. Sau khi chào tạm biệt người thân rồi ngủ. không sao, vì con không nhận thấy Cha luôn ở bên con. Cha Vẫn luôn kiên nhẫn chờ đợi con hơn cả điều con tưởng.
Thậm chí Cha còn muốn dạy con biết kiên nhẫn với người khác.
Vì Cha rất yêu con, từ lâu trước khi Cha Cha bỏ Trời xuống thế gian này. Cha bỏ Trời vì Cha muốn bị nhạo cười vì YÊU,, thậm chí là Cha được CHẾT vì con không thể thay thế Cha.
Cha yêu con đến nỗi hằng ngày Cha chờ đợi con ĐỒNG Ý, CẦU NGUYỆN, SUY NGHĨ hoặc TẠ ƠN.
Thật khó mà nói chuyện “một chiều”. Con đã ĐỨNG DẬY và một lần nữa Cha vẫn chờ đợi không gì hơn là Tình Cha dành cho con, với hy vọng rằng con sẽ dành cho Cha một thời gian nào đó. Chúc con một ngày vui!
Thiên Chúa có nói với chúng ta
Một thanh niên đã nghiên cứu Kinh thánh vào một đêm thứ Tư. Vị linh mục chia sẻ việc lắng nghe và vâng lời Chúa. Người thanh niên thắc mắc: “Chúa có nghe con người nói không?”. Sau thánh lễ, anh đi uống cà-phê với mấy người bạn và nói về chuyện vừa qua. Một số người nói Chúa dẫn dắt họ theo những cách khác nhau.
Chàng thanh niên lái xe về nhà khoảng 10 giờ. Ngồi trong xe, anh ta cầu nguyện: “Lạy Chúa, nếu Chúa bảo người ta nói với con thì con sẽ nghe, con cố gắng hết sức để lắng nghe”.
Khi anh lái xe dọc đường về nhà, anh có những ý nghĩ rất kỳ lạ, anh dừng lại mua ít sữa. Anh lắc đầu và nói lớn: “Có phải Chúa không?”. Anh không nghe tiếng trả lời và tiếp tục lái xe về nhà. Anh đắn đo và dừng lại mua thêm sữa. Anh nghĩ đến cách Samuel nhận ra tiếng Chúa và chạy đến với Eli. “Vâng, nếu là ý Chúa, con sẽ mua sữa”. Hình như quá khó để thử thách vâng lời. Anh luôn có thể dùng sữa.
Anh dừng lại mua sữa và và tiếp tục về nhà. Anh vẫn thấy lòng hối thúc quay trở lại chỗ cũ. Nửa đùa nửa thật, anh nói: “Chúa ơi, con sẽ quay lại”. Anh quay lại mà như mình không quay lại vậy. Trời tối, hình như mọi người đã đi ngủ. Anh nhìn căn nhà vắng tanh, anh cảm thấy điều gì đó: “Hãy đi giao sữa cho người trong nhà trên con đường đó”.
Anh mở cửa và ngồi nhìn: “Chúa ơi, người ta đang ngủ. Nếu con làm người ta thức giấc thì người ta phát điên lên”. Rồi anh mở cửa, nếu bạn thích thì tôi… chiều. Nhưng cứ yên tâm. Người đàn ông đứng đó mặc áo thun quần jeans, nhìn như mới ngủ dậy. Nhìn thấy… ngại. Chàng thanh niên đưa chai sữa và nói: “Tôi tặng anh chai sữa nè”.
Người đàn ông lấy sữa và chạy xuống dọc cầu thang. Người phụ nữ cầm sữa vào bếp. Người đàn ông theo sau đang bế con. Nó đang khóc. Người đàn ông vừa khóc vừa nói: “Chúng tôi vẫn cầu nguyện với Chúa. Chúng tôi không còn sữa cho con, tiền thuê nhà vẫn chưa trả. Tôi chỉ xin Chúa cho con tôi ít sữa”.
Người vợ từ trong bếp nói lớn: “Tôi xin Chúa sai thiên thần đem ít sữa đến. Anh là thiên thần hả?”. Người thanh niên sờ túi và rút ra ít tiền còn lại và đặt vào tay người chồng. Anh quay đi và khóc… Người đàn ông biết Chúa đã nghe lời mình cầu xin.
Đồ thêu của Chúa
Khi tôi còn là một cậu bé, mẹ tôi thường thêu rất nhiều. Tôi ngồi bên mẹ, vừa nhìn vừa hỏi mẹ làm gì. Mẹ nói mẹ đang thêu. Nhìn những đường vòng mẹ thêu, tôi nói với mẹ là rắc rối quá. Mẹ vừa cười vừa nhìn tôi và nói: “Con nè, con ra chỗ kia chơi một lát, khi nào mẹ thêu xong thì mẹ sẽ bế con và cho con xem nha”.
Tôi không hiểu tại sao mẹ thêu chỉ màu xẫm xen vào chỉ màu nhạt và tại sao nhìn rối mắt quá. Một lúc sau, mẹ tôi nói: “Con ngồi vào long mẹ đi”. Nhìn bên dưới thì như mớ bòng bong, nhưng nhìn bên trên thì thấy bông hoa đẹp hoặc cảnh hoàng hôn. Thật bất ngờ đến khó tin! Rồi mẹ nói: “Con nè, nhìn bên dưới thì con thấy rối nhưng con đâu biết rằng bên trên được sắp xếp trước rồi. Mẹ chỉ làm theo bản vẽ sẵn. Bây giờ con nhìn thì sẽ biết mẹ đã làm gì”.
Nhiều khi tôi ngước nhìn Cha trên trời và thưa: “Cha ơi, Cha đang làm gì?”. Ngài trả lời: “Cha đang thêu cuộc đời con”. Tôi nói: “Nhưng đời con có vẻ rắc rối quá. Sao con chỉ thấy màu xẫm mà không thấy màu sáng?”. Ngài lại nói: “Con ơi, con đang làm việc của Cha, rồi một ngày nào đó Cha sẽ đưa con về trời và đặt con ngồi vào lòng Cha, lúc đó con sẽ hiểu kế hoạch tiền định của Cha”.
Xin được an táng với cái nĩa
Một phụ nữ bị bệnh nặng ở giai đoạn cuối, có thể chỉ còn sống thêm 3 tháng nữa thôi. Chị chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, chị mời linh mục đến nhà để trao đổi về những ước nguyện cuối đời của mình. Chị muốn trong thánh lễ an táng mình, những bài hát nào được hát, bài đọc nào được đọc, và kiểu mộ nào để an táng chị. Và chị muốn chôn theo chị một cuốn kinh thánh mà chị rất quý.
Mọi thứ sẵn sàng, vị linh mục chuẩn bị đi về thì chi chợt nhớ có điều rất quan trọng cần nói. Vị linh mục vui vẻ: “Còn gì nữa à, điều gì vậy?”. Chị nói: “Điều này rất quan trọng. Con muốn được an táng với cái nĩa cầm ở tay phải”. Vị linh mục nhìn chị, không biết nói gì nữa. Chị nói: “Điều này làm cha ngạc nhiên à?”. Vị linh mục trả lời: “Chị nói thật và nói rõ đi, tôi không hiểu nổi”.
Người phụ nữ giải thích: “Trong những năm sống, đi ăn uống và có gì ăn nấy, con luôn nhớ rằng khi hết món chính, người ta thường nói cứ cầm nĩa. Con thấy thích vì con biết có món gì đó sẽ ngon hơn. Con muốn cha nói với họ về điều gì đó tốt hơn sẽ đến với họ”.
Vị linh mục khóc vì vui và chào biệt chị, có thể đây là lần cuối gặp chị. Nhưng vị linh mục biết rằng chị sẽ lên Thiên đàng, vì chị BIẾT điều tốt đẹp đang tới.
Tại buổi lễ an táng, người ta đi ngang quan tài chị (nắp bằng kính) và họ thấy chị vẫn mặc chiếc áo đầm và tay phải cầm cuốn kinh thánh. Vị linh mục cứ thắc mắc không biết cái nĩa là sao nữa.
Trong bài giảng, vị linh mục kể lại cuộc đối thoại của mình với người phụ nữ trước khi chị qua đời, với chi tiết là cái nĩa có ý nghĩa gì đối với chị.
Vị linh mục nói mình không thể không suy nghĩ về cái nĩa, nhưng xin mọi người đừng nghĩ về cái nĩa.
Đúng vậy. Dù sao, chỉ cầu mong Chúa chúc lành cho bạn và giữ gìn cuộc đời bạn bình an.
Tình yêu bất tử
Nữ tiểu thuyết gia Thiên Chúa giáo Robin Jones Gunn nói: “Hồi nhỏ, tôi đọc được một chuyện tình đã làm thay đổi cuộc đời tôi. Đó là câu chuyện về một anh chàng không quên mối tình đầu của mình.
Suốt 3/4 cuốn sách, chàng đã làm mọi thứ để chứng tỏ tình yêu chàng dành cho nàng, nhưng nàng vẫn không quay lại với chàng. Cuối cùng, chàng cưỡi con bạch mã và đưa nàng đi xa để nàng làm vợ cùng sống với chàng suốt đời”.
Thiên Chúa là Tình yêu Bất tử, Ngài không ngừng theo đuổi chúng ta, vì chúng ta là mối tình đầu của Ngài. Robin luôn suy tư về cuộc gặp gỡ của Chúa và chị. Một cô gái 23 tuổi như chị đã học hỏi nhiều về Chúa Giê-xu nhưng không biết rõ Ngài.
Một lần đi trại hè, lời của xướng ngôn viên làm chị thấy ấn tượng: “Chúa không có cháu chắt nào. Cha mẹ bạn tin Chúa, nhưng điều đó không làm cho bạn có đức tin. Bạn phải là con cái Chúa bằng cách tiếp nhận Chúa”. Lời đó luôn ám ảnh Robin, chị biết mình muốn biết Chúa Giê-xu. Chị muốn xin Ngài đến trong cuộc đời chị và làm chị trở nên con cái Chúa. Từ đó, chị viết rất nhiều về Chúa…