Ngày lễ nhớ Thánh nữ Monica được tổ chức hàng năm vào ngày 27 tháng 08 ở khắp nơi trên thế giới. Chúng ta cùng tìm hiểu về Thánh nữ Monica và ý nghĩa của ngày lễ.
Tiểu sử về Thánh nữ Monica
Thánh nữ sinh tại Thagaste, thuộc Bắc Phi châu vào năm 332 trong một gia đình công giáo. Lập gia đình với ông Patricius, một người ngoại giáo và có được ba người con. Chồng Mônica là một người giàu có, nhưng tính tình nóng nảy và không chung thủy.
Người mẹ chồng của thánh nữ cũng gắt gỏng và khó chịu. Patricius thường hay rầy la vợ, vì Mônica hay tỏ ra thương yêu và giúp đỡ mọi người. Dù vậy, thánh nữ vẫn luôn âm thầm hy sinh, kiên trì, chịu đựng trong nước mắt của nguyện cầu.
Cuối cùng, Mônica cũng chinh phục được mẹ chồng cùng với chồng, và họ đã trở lại cùng Thiên Chúa. Patricius qua đời năm 371, sau khi đã lãnh nhận Bí tích rửa tội.
Hết chồng rồi lại đến con, Augustin học theo tính khí của cha, sống phóng đãng và chạy theo bè rối Manichée, trong chín năm. Mônica theo con để mong ngày con được trở lại cùng Chúa.
Những hy sinh của Mônica thật không uổng tí nào. Đêm Phục sinh, ngày 24 tháng tư năm 387, bà vui mừng dự lễ rửa tội cho thánh Augustin.
Cuối năm 387, khi mẹ con đang chuẩn bị trở về quê hương là Phi châu, thì Thiên chúa đã gọi Mônica về, lúc 56 tuổi. Thánh nữ được chôn cất tại Ostite và sau được dời về Rôma vào năm 1430.
Khi ấy, Chúa Giêsu đến một thành gọi là Naim. Các môn đệ và đám đông dân chúng cùng đi với Người. Khi Người đến gần cửa thành, thì gặp người ta đang khiêng đi chôn người con trai duy nhất của một bà goá kia và có đám đông dân thành đi đưa xác với mẹ nó.
Trông thấy bà, Chúa động lòng thương và bảo bà rằng: “Đừng khóc nữa”. Đoạn tiến lại gần, Người chạm đến quan tài và những người khiêng đứng lại. Bấy giờ Người phán: “Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi dậy”. Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Rồi Người trao lại cho mẹ nó.
Mọi người đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa rằng: “Một tiên tri cao cả đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã thăm viếng dân Người”. Và việc này đã loan truyền danh tiếng Người trong toàn cõi Giuđêa và khắp vùng lân cận.
Trong bài Tin Mừng, chúng ta cũng vừa thấy Chúa Giêsu động lòng thương khi thấy người mẹ khóc đưa xác con mình, và tình thương của Chúa đã trả lại cho bà người con yêu quý.
Lòng thương xót Chúa thực quyền năng và vô biên. Nhưng lòng thương xót ấy cũng chỉ có thể thi thố quyền năng của mình khi gặp được tình thương hòa quyện trong nước mắt khổ đau của người mẹ.
Mẹ Giáo Hội Việt Nam hôm nay cũng rơi vào tình cảnh của Monica, một mặt không gặp ít khó khăn trong xã hội, mặt kia cũng có những người con thuộc hàng tái trí hơn người đang xé nát khuôn mặt Mẹ qua những tố giác anh em mình với những lời lẽ châm biếm và có khi đầy ác tâm. Nhưng Mẹ Giáo Hội Việt Nam còn thiếu những giòng lệ cầu nguyện như Monica. Thành ra lòng thương xót của Chúa chưa có thể thi thố quyền năng để hoán cải các thành phần trong Giáo Hội và trong xã hội.
Các hiền mẫu có ơn gọi đặc biệt trong giai đoạn này : chính là noi gương Monica để than khóc và cầu nguyện xin Chúa nhìn đến Mẹ Giáo Hội VN hầu Giáo Hội chóng được bình an và hiệp nhất.